5/5 TuấnTrình V. 2 years ago on Google
-
Nếu
đã
có
dịp
ghé
thăm
dải
đất
miền
Trung
thân
yêu
của
chúng
mình
thì
không
thể
bỏ
qua
phố
cổ
Hội
An
(
Tỉnh
Quảng
Nam)
được
nhé.
Ở
nơi
ấy
như
một
“bảo
tàng
sống”
về
văn
hóa
vật
thể
và
phi
vật
thể,
trong
đó
nghệ
thuật
diễn
xướng
hô
hát
bài
chòi
có
một
vị
trí
quan
trọng
trong
đời
sống
văn
hóa
tinh
thần
của
người
dân
nơi
đây.
Trải
qua
bao
thăng
trầm
của
thời
gian
và
lịch
sử,
tình
yêu
bài
chòi
của
người
dân
phố
Hội
luôn
tuôn
chảy
và
đang
được
những
thế
hệ
hôm
nay
giữ
gìn
và
phát
huy.
-
Nằm
bên
một
bãi
đất
trống
dọc
bờ
sông
Hoài,
nghệ
thuật
dân
gian
bài
chòi
Hội
An
được
diễn
xướng
hàng
đêm,
là
điểm
sáng
thu
hút
không
chỉ
khách
du
lịch
trong
nước
mà
các
vị
khách
quốc
tế
cũng
cảm
thấy
rất
thích
thú
với
trò
chơi
này.
Sau
một
buổi
chiều
dạo
phố,
thưởng
thức
đủ
các
món
đặc
sản
của
Hội
An,
người
người
lại
kéo
nhau
tụ
họp
đông
đúc
ngồi
yên
vị
một
góc
chỉ
để
thưởng
thức
sự
hấp
dẫn
đến
từ
một
loại
hình
nghệ
thuật
đặc
sắc
của
người
Quảng
–
Bài
chòi.
-
Bài
chòi
Hội
An
được
biết
đến
là
một
thú
chơi
khá
phố
biển
của
người
dân
các
tỉnh
Nam
Trung
Bộ,
trong
đó
nổi
bật
hơn
cả
là
người
Quảng
Nam.
Loại
hình
nghệ
thuật
dân
gian
này
vốn
chỉ
được
tổ
chức
vào
các
dịp
đầu
xuân,
hoặc
các
lễ
hội,
đình
đám
nay
lại
được
diễn
ra
vào
mỗi
đêm
tại
phố
cổ.
Du
khách
khi
có
dịp
du
lịch
Hội
An
đều
có
thể
tham
gia
vào
trò
chơi
này
mà
không
phải
tốn
phí.
***
Bài
chòi
là
một
loại
hình
nghệ
thuật
dân
ca
và
trò
chơi
dân
gian
đặc
trưng
ở
miền
Trung
Việt
Nam,
về
sau
đã
được
phát
triển
thành
một
loại
hình
sân
khấu
ca
kịch.
Lúc
17h15’
(giờ
Hàn
Quốc)
ngày
7
tháng
12
năm
2017
(khoảng
15h15’
giờ
Việt
Nam),
tại
Phiên
họp
Uỷ
ban
Liên
Chính
phủ
Công
ước
2003
về
bảo
vệ
di
sản
văn
hóa
phi
vật
thể
lần
thứ
12
của
UNESCO
diễn
ra
tại
Jeju,
hồ
sơ
Nghệ
thuật
Bài
chòi
Trung
Bộ
của
Việt
Nam
đã
được
ghi
danh
là
di
sản
văn
hóa
phi
vật
thể
đại
diện
của
nhân
loại.
Có
nguồn
gốc
từ
cuối
thế
kỷ
XVI
đầu
thế
kỷ
XVII,
nhiều
thú
dữ
trên
rừng
thường
về
phá
hoại
mùa
màng,
quấy
nhiễu
cuộc
sống
của
dân
lành.
Để
chống
lại
thú
dữ,
người
dân
trong
làng
đã
dựng
những
chiếc
chòi
rất
cao
ở
ven
rừng.
Trên
mỗi
chiếc
chòi
cắt
cử
một
thanh
niên
trai
tráng
canh
gác,
nếu
thấy
thú
dữ
về
phá
hoa
màu
thì
đánh
trống,
hô
to
để
đuổi
chúng…
Trong
quá
trình
ấy,
để
đỡ
buồn
chán,
người
ta
đã
nghĩ
ra
cách
giao
lưu
với
nhau
bằng
những
câu
hát,
câu
hò.
Để
phù
hợp
với
hoàn
cảnh
khi
đó,
người
trên
các
chòi
đã
ngồi
trên
chòi
để
hát
-
hô
đối
đáp
nhau
giữa
chòi
này
với
chòi
khác.
Rồi
không
chỉ
có
vậy,
người
dân
còn
sáng
tạo
ra
cách
ngồi
bài
tứ
sắc
(tương
tự
như
chơi
tam
cúc
ở
ngoài
Bắc).
Hình
thức
vừa
chơi
bài,
vừa
hô
(hát)
giữa
các
chòi
với
nhau
để
giải
trí
này
đã
được
dân
gian
gọi
là
hô
bài
chòi,
khởi
nguồn
của
nghệ
thuật
bài
chòi
sau
này.
Qua
thời
gian,
để
nhiều
người
có
thể
biết
cách
chơi
hát
-
hô
này,
những
cuộc
giải
trí
dần
dần
được
nâng
lên
thành
hội
bài
chòi.
1 person found this review helpful 👍